Sự bất ngờ này một lần nữa làm cho cô cảm thấy tuy có phần ngại ngùng e thẹn nhưng trong lòng lại thấy rất vui. “Còn mày, thứ chó rác rưởi. Phim dit nhau Làm ngay! Sau lần gặp Lưu Hưng hôm trước, thấy cậu suốt buổi cứ im lặng, dáng vẻ trầm tư, đôi khi như chìm trong suy nghĩ với ánh nhìn xa xăm, ít tham gia chuyện trò nên Việt Khuê có ấn tượng rất tốt. Sau vài vòng phỏng vấn thì anh được nhận vào làm, nhờ đó tình hình hai anh em mới dần khả quan hơn. Lúc nãy đúng là cảm thấy có chút cảm giác…”
“Không phải là đã ra luôn rồi sao” Nhật Hạ lại khơi chuyện. ***
“Xin chào. “Ba, ba ra luôn hả? Vừa bước tới cầu thang nhìn xuống đã thấy ba đang phải quì giữa hai chân ông nội dưới gầm bàn, cậu giả vờ lấy hơi ho nhẹ mấy cái. “Thôi đừng xúi dại, ăn cho chết à. Ông Khánh đành nhấc người lên để con trai kéo nhẹ cái quần pijama mình đang mặc xuống, để lộ dương vật đang mềm oặt ra. Ông Tuệ Lâm Văn, cha của anh em Tuệ Khải bỗng dưng bỏ đi biệt dạng khi anh mới vừa học đến cấp hai. Bốn giờ rưỡi tụi em hết tiết cuối.”
“Rồi, ok!”
“Mà anh vờ như tình cờ gặp nhau nha, để mấy chị biết em nói trước với anh kì lắm”
“Rồi rồi, ok, dễ mà”. Hưng sẽ đặt chỗ trước. Hưng có bận gì không?”
“Dạ chào chị Khuê. Lúc nãy đúng là cảm thấy có chút cảm giác…”
“Không phải là đã ra luôn rồi sao” Nhật Hạ lại khơi chuyện.
