– Ừ
Em nhí nhảnh tung tăng với bịch mận. Mãi những ngày sau đó, tôi mới có dịp dạo quanh sau vườn. Jav hd Năm ấy, tôi là một sinh viên nghèo của trường ĐH Cần Thơ. Tôi nhích dần nhích dần dương vật mình vào sâu, chắc có thể do còn nhỏ tuổi, nên âm hộ của nàng hơi bị chật. – Dạ, nhà em ở bên kia kìa
Em chỉ về hường xóm nhà bên cạnh. Năm ấy, tôi là một sinh viên nghèo của trường ĐH Cần Thơ. Mà cảnh giác gì kia chứ, bất quá là chỉ có tôi. Tôi lấy hết can đảm của mình dồn vào cái dương vật, giúp nó đã cứng càng căng thêm. Nhưng đến nay, nhờ hình ảnh, lời căn dặn gởi gắm của Thy, mà tôi sống với Vân thật hạnh phúc. Một bữa trưa tôi đang ngồi tòn ten trên cây mận để hái trái. Tôi hối hận vì đã làm cho em khổ. Tôi cố tình đâm vào nhưng không được. Tôi bệnh không phải vì do những hồn ma kia ám hại, mà do sự tưởng nhớ đến nàng. Không một dấu vết, như thể nàng chưa ở đây một ngày nào cả. Em đẹp thật. Tất cả họ chỉ là bóng ma…
Suốt một tháng sau đó tôi bị bệnh liệt giường, không thẻ đứng dậy được. Em tuột quần và ngồi đại xuống. Tôi ngỡ ngàng nhìn theo học mà không kịp có lời giải thích. – Mình ra ngoài đó học nghen anh? – Em tên gì? Những ngày sau đó chúng tôi nhìn nhau cứ cười suốt. Vài tháng sau khi tôi đến, một lần tôi đang leo lên cây mít hái trái, tôi phát hiện ra có một cô bé độ chừng 15-16 từ phía bên kia, đứng nhìn tôi.
