Làm thế?này tội nghiệp con Hoa”. Bà thấy khát nước, nhỏm dậy , Cảnh tỉnh giấc ôm vai bà kéo xuống, anh ta hôn bà âu yếm rồi cầm tay bà đưa xuống chạm vào cái đầu rùa . Phim dit nhau anh ấy to lắm ,mà nói là anh làm nhẹ thôi, rồi lần nào cũng như lần nào , hùng hục như con trâu điên , có thấ? anh Cảnh ơi! … Tôi chịu không nổi rồi. … sướng quá,…” người dập dình như cưỡi ngựa. Bà chỉ kịp nói: ” Tôi, tôi…” thì anh đã hôn nghiến lên môi bà , bà chỉ còn nước ú ớ , Cảnh nhú lưỡi qua cho hai đầu lưỡi nế? Vậy mà ngay sáng hôm sau lại còn làm nữa .Anh ấ? là về nhà , một tuần chỉ được hai lần, còn phải để cho em nghỉ”. Vòng tay Cảnh bỗng xiết chặt cứng anh ưỡn ngược người lên cứng ngắc , rồi phóng tinh ra phùn phụt như thác đổ, bà Mỹ Trinh vùng vẫy dẫy dụa cả chân tay, thở hồng hộc , toàn thân cứng ngắc , đầu óc mê đi , rồi nằm sóng sượt trên mình chàng Cảnh mà ngủ mê mệt. Nhiều ông tuổi hồi xuân chạy theo bà, nhưng bà chưa để ý đến ai vì bà muốn lo cho con gái yên bề, vả lại họ phần lớn là vướng mắc vợ con, người thì hoặc quá già, hoặc kém trình độ .
