Tôi vẫn nằm im với tư thế cũ. Sex thu dam Nếu lúc đó ai hỏi tôi ghét nhất thứ gì thì chắc chắn cái áo lót là thứ tôi không những ghét mà còn căm thù nó. Cái cảm xúc đầu đời khiến tôi quên đi tất cả. Không hiểu sao, tôi rất quý mến các em nhưng bảo để chọn yêu một người thì tôi lại thấy không dám. Đúng là lúc đó tôi chẳng hiểu sao nhưng rõ ràng em đang thở mạnh hơn bình thường. Em đã tỉnh ngủ bởi tôi cảm nhận được qua hơi thở và cơ thể của em. Tôi nhập cuộc chỉ với bản năng vốn có của giống đực. Từ cái bụng phẳng phiu, bàn tay tôi chẳng khác chi một con rắn trườn nhanh vào phía trong quần em. Ngón tay tôi vừa chạm tới áo ngực, em như chợt giật mình đưa vội cánh tay xuống chặn tay tôi và nụ hôn vì thế dừng lại. Chiếc quần bó sát khiến từng đường cong hằn rõ mồn một. Tuy vậy, tôi cũng không dám cởi cái dây đó ra khỏi cơ thể em. Khái niềm về ái ân với tôi thật mông lung. Đêm thanh vắng, chỉ còn tiếng quạt máy o o phía cuối giường. Một vùng huyền bí nằm gọn trong lòng bàn tay tôi. Tôi dùng hai ngón tay chạm vào cái núm và vê vê thật khẽ. Cái núm nhỏ như đang lớn dần lên trong hai ngón tay của tôi. Nếu lúc đó ai hỏi tôi ghét nhất thứ gì thì chắc chắn cái áo lót là thứ tôi không những ghét mà còn căm thù nó. Chúng tôi bao gồm một nhóm cả nam và nữ rất thân với nhau. Sợ ràng buộc, sợ trách nhiệm, sợ thất bại, sợ và sợ… Nó như một sợi dây khốn nạn trói buộc bàn tay tôi, khiến cho mọi cử động trở nên khó khăn.
