Thanh niên gay vừa chơi gái vừa chơi trai bao phê luôn

Thư khóc nấc, “Anh, em sợ, em ghét hắn, em không sướng gì hết,” nhưng lồn cô rỉ nước khi nhớ lại, lòng cô rối: “Sao mình không dám nói thật?” Hoàng thấy vậy thì ôm nàng vào lòng xoa dịu, tự trách mình thật khó hiểu. Thư khóc nấc, “Anh, em sợ, em ghét hắn, em không sướng gì hết,” nhưng lồn cô rỉ nước khi nhớ lại, lòng cô rối: “Sao mình không dám nói thật?” Hoàng thấy vậy thì ôm nàng vào lòng xoa dịu, tự trách mình thật khó hiểu. Hoàng nhìn tấm ảnh trên bàn, ánh mắt anh thoáng rối loạn, bàn tay siết chặt thành nắm đấm, nhưng rồi bất chợt, một luồng kích thích lạ lùng trào lên trong anh. Cả hai nằm ôm nhau trên sofa, hơi thở dồn dập dần chậm lại, ánh đèn vàng cam mờ nhạt hắt lên cơ thể trần truồng của họ, mồ hôi lấp lánh trên da. Hoàng vuốt tóc Thư, giọng khàn: “Em yêu, anh yêu em, dù gì đi nữa.” Thư gật, “Dạ, anh, em chỉ yêu anh,” nhưng nội tâm cả hai phức tạp. Thư ngồi trên ghế ăn, tay khuấy cháo, mắt tránh nhìn Hoàng, lòng nặng trĩu. Hoàng ngẩng lên, tay móc lồn cô, ngón giữa luồn sâu, ót một tiếng “ọc ọc” anh thì thầm: “Hôm đó ở nhà hàng, hắn làm em như này sao?” Thư giật mình, lồn cô siết chặt ngón tay anh khi nghe nhắc đến Nam, “Ư… anh… đừng nói…” nhưng cơ thể phản bội, nước lồn bắn ra tung tóe, cô rên dài: “Aaaa… em ra… em ra… rồi… anh ơi…” Hoàng phát hiện sự nhạy cảm ấy, móc mạnh hơn, “Pạch pạch pạch,” nước lồn văng lên tay anh, “Em nứng khi anh nhắc chuyện đó sao, Thư?”
Thư thở hổn hển, mặt đỏ ửng, “Không… anh… em chỉ sướng với anh…” nhưng lòng cô run, ký ức Nam làm cô ra trong phòng khám hiện về.